Giải trí
Táo Nhị Không Nhất Nhất

Admin: Chào Ông, mới hăm hai âm mà đòi thăng thiên đình sớm thế?  

 

Táo: Hẵng muộn đấy, giấy gọi đi những mười lăm rằm nhưng năm nay nhiều việc, phải làm bá cáo, giờ mới xong, lên chầu sớm một ngày. 

 

Admin: Khiếp!

 

Táo: Thì anh xem, nào việc dời đô, An-nam I đồ, bô xít, đường cao tốc, nghìn năm Rồng Lộn, sốt điền thổ, điên tín dụng, chập mạch vĩ mô, a lô xô đĩ bợm, quan trọng và dài dòng hơn là đại hội Đớp vửa xong.

 

Admin: Kể cũng nhiều nhỉ. Lát Ông đi bằng gì?

 

Táo: Đi chung ngựa với Ông Gióng, cho nhanh, cưỡi cá lâu bỏ mẹ. Ối giời, lại nói hỗn rồi.

 

 Admin: Không sao. Năm nay Ông Gióng có tim rồi đấy. 

 

Táo: Biết rồi, nhưng ông bảo không thích. Yểm tâm mà không yểm dâm là rất hỏng.

 

  Admin: ???

 

  Táo: Anh vẫn ngu như năm ngoái. Yểm dâm là phải gắn cho ông ấy bộ ấm chén, thế mới hoàn mỹ, toàn năng. Có tâm mà không có dâm, vứt.

 

Admin: Hố hố, con cười phát, dù biết là vô lễ với thánh thần.

 

Táo: Anh là chủ nhà, đập nát nơi tôi ở còn chả sao nữa là vô lễ. À, Ông Rùa hồ Gươm giờ sao rồi anh? Ban thân ta đấy, tắc đường chả lên thăm được.

 

Admin: Ông ấy yếu lắm, nổi lên ngáp suốt.

 

Táo: Thì ông nào trước khi chết chả ngáp hoặc giãy.

 

Admin: Nào biết đâu, thấy bảo bị loại cùng dòng nhưng khác giống tấn công, cắn cho toét cổ, ông phải nổi lên để trốn. 

 

Táo: Thế bọn bảo vệ, nghiên cứu đâu?

 

  Admin: Còn đang bận cãi nhau. 

 

Táo: Thảo nào! Chả riêng gì bọn đấy. Lắm việc bọn khác còn cãi nhau hàng mấy chục niên mà vẫn chửa xong,làm ta chả chốt được bá cáo, khất lần bao bận, Ngọc Hoàng với Thiên Đình cứ nghĩ ta mải chơi

 

  Admin: Thì cái xứ ta nó thế, chứ như Táo Tuy Ni Di, Thổ Nhĩ Kỳ, Gu Di A búp phát xong béng, chóng cả mặt, làm bá cáo chả kịp.

  Táo: Anh thông tường gớm, nhể?

 

  Admin: Đấy là hóng thế thôi, chứ biết đâu, khác gì quần chúng hóng đại hội Đớp.

 

  Táo: Đến như ta cũng còn phải hóng nữa là, nhưng cơ bản thành công tốt đẹp.

 

  Admin: Thì cái xứ ta, gì mà chả tốt đẹp, có điều thực tế thì lại như cứt.

 

  Táo: Anh mất lập trường quá, dân chủ, cởi mở, thẳng thắn thế còn gì.

 

  Admin: Họ chia ghế cho đít thôi. Cặp phạm trù ghế – đít nó ghê lắm, chứ chả như cái ghế – đít của Ông với hai bà nơi xó bếp.

 

  Táo: Anh làm ta nhức đầu bỏ mẹ. Ối giời, lại nói hỗn rồi. Ở nhà anh, ta nói bậy đéo chịu được. Năm nay anh thế nào để ta bổ xung tý bá cáo cho gia chủ?

 

Admin: Thì vưỡn như năm ngoái, Ông lạ gì.  

 

Táo: Ừ, thế đi đây. 

 

Admin: Thế hôm nào Ông về để còn dọn bếp? 

 

Táo: Chửa biết được đâu, đã bảo năm nay lắm việc mà lị. 

 

Admin: Ông có dặn gì con với hai bà ở xó bếp không? 

 

Táo: Hai bà ta dặn rồi, cẩn thận củi lửa thôi. Còn cái thân anh, giữ lấy cái mồm. Đến như ta đây để giữ được cái chức Đông Trù Tư Mệnh Táo Quân còn phải giữ mồm giữ miệng, đôi khi còn bá cáo láo nữa là.

 

Admin: Há há, thôi Ông thăng đi, Ông Gióng đang vác tre đợi cửa bếp kia rồi.